Tiểu Nguyệt không biết hút thuốc, đây lần thử đầu tiên của cô, dẫu đã cố làm ra dáng vẻ sành đời nhưng khói trong cổ họng quá đặc và cay khiến cô phải ôm cổ ho sặc sụa.
Chút tự tin vờ vịt ấy vậy mà lại thu hút được sự chú ý của Lăng Thế Nghiêm, hàng trăm cô gái ở dưới kia sẽ vì anh mà dốc lòng mồi thuốc, chỉ có riêng cô là dám cướp thuốc của anh, còn bày ra bộ dạng bất cần như thế. Có lẽ cô thật sự không sợ chết, hoặc là cô cố tình làm thế để được anh để mắt tới… vì một kế hoạch nào đó chẳng hạn!
"Anh Nghiêm, để em phế bỏ cánh tay của cô ta rồi bán cho bọn buôn nội tạng, loại người hỗn láo thế này không dạy dỗ được đâu."
Từ lúc bắt đầu Tô Thiệu đã không vừa mắt với Tiểu Nguyệt, ở chỗ của bọn họ dẫu chẳng phải là nơi cao sang gì nhưng đã là thuộc hạ thì phải tuân theo quy củ. Chưa kể tới nơi này là điểm đến thu hút bọn cớm lui tới rình mò, một cô gái bình thường sẽ không có lá gan lớn như Ninh Tiểu Nguyệt, càng tỏ ra khác người thì càng đáng nghi ngờ hơn.
Họng súng đã di chuyển tới, Tiểu Nguyệt cũng ngẩng đầu lên, cô nhìn Lăng Thế Nghiêm với ánh mắt thanh thuần nhất, không chứa tạp niệm cũng chẳng van xin. Cô không biết anh ta đang nghĩ gì mà trầm tư không nói, tiếng bước chân của Tô Thiệu dừng lại, bả vai của cô bị bóp chặt.
Một giây…
Hai giây…
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-gioi-cong-bac-hay-toi-ac/2715044/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.