Sáng hôm sau, Đới Tầm Vũ đã dậy từ rất sớm để làm đồ ăn sáng nhưng kết quả lại khiến cho mọi người bất ngờ.
Đặc biệt là Tôn Dật Thần, sự không hài lòng đã hiện rõ ràng ở trên mặt.
- Đây là thức ăn cho người sao?
Đới Tầm Vũ chỉ là chiên vài cái trứng và xúc xích vậy mà lại làm khét hết.
- Chỉ là... trông không được đẹp mắt một chút thôi, vẫn có thể ăn được mà.
- Vậy thì tự cậu ăn lấy đi, nhất định phải ăn hết cho tôi.
Nói xong Tôn Dật Thần liền dẫn tiểu Phong đi học.
- Nhưng mà ba, con còn chưa ăn sáng.
- Ba sẽ mua bánh lên xe cho con ăn, những thứ này không ăn được đâu.
Thấy Tôn Dật Thần chê bai thậm tệ như vậy, anh có chút nghi ngờ bản thân nên đã ngồi xuống anh thử, nhưng quả thật là nuốt không trôi.
...----------------...
Buổi chiều, Đới Tầm Vũ đã đi siêu thị mua rất nhiều thứ, anh quyết tâm học cách nấu ăn trên mạng cho bằng được, anh không tin là anh không thể làm ra trò.
Quần quật trong bếp một hồi cuối cùng cũng ra thành phẩm nhưng căn bếp lại rối tung hết cả lên.
- Chết rồi, mình phải dọn dẹp trước khi anh ta trở về mới được.
...----------------...
Đến giờ cơm, Đới Tầm Vũ lại háo hức dọn món ngon do chính tay mình nấu lên bàn.
- Lần này có vẻ đã ổn hơn rồi, cá chiên chỉ hơi khét một chút thôi còn lại thì vãn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-duc-khuynh-tam/2978148/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.