Tối đến, sau khi biết tin tiểu Phong bị ngộ độc thực phẩm thì Tôn Dật Thần liền bỏ hết công việc ở công ty để tức tốc chạy về biệt thự.
...
Còn Tầm Vũ, nghe tin Dật Thần sắp trở về thì anh liền ra phòng khách đợi, vì làn này anh biết tất cả cũng là lỗi do mình nên muốn kịp thờ nhận lỗi, mong sẽ có được sự tha thứ từ Dật Thần.
Nhưng khi Dật Thần về đến biệt thự thì anh ta liền chạy lên lầu, nhay cả nhìn cũng không nhìn Tầm Vũ lấy một cái khiến cho Tầm Vũ càng cảm thấy khó chịu và áy náy.
...----------------...
Ở trên phòng.
- Tiểu Phong! Con sao rồi?
- À... tiểu Phong em ấy... vẫn chưa tỉnh.
Đột nhiên, Tôn Dật Thần đứng phắt dậy rồi vung tay lên khiến cho Tầm Vũ sợ hãi nhắm chặt hay mắt lại.
- Tôi xin lỗi, tôi sai rồi, tôi không nên cho em ấy ăn lung tung. Anh muốn đánh, muốn mắng gì cứ việc làm đi, tôi sợ đứng im.
Thấy dáng vẻ sợ sệt của Tầm Vũ, Dật Thần cảm thấy không nỡ nên đã bỏ tay xuống.
- Được rồi, dù sao chuyện cũng đã xảy ra rồi, tôi không thèm chấp nhất với cậu. Chăm sóc cho tiểu Phong thật tốt, tôi trở về phòng trước.
Dật Thần vừa quay lưng bỏ đi thì Tầm Vũ đã níu lấy tay áo anh ta, thà rằng anh ta đánh anh thì anh còn cảm thấy dễ chịu, chứ cứ thế này thì anh thật sự rất áy náy.
- Anh... thật sự không giận à? Thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-duc-khuynh-tam/2978133/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.