Ánh mắt của Tôn Dật Thần lộ rõ sự trốn tránh, rõ ràng là anh ấy đang cảm thấy có lỗi và áy náy, bởi anh đã thật sự quá ích kỷ. Nhưng dù Tầm Vũ đã trực tiếp hỏi anh và muốn anh thừa nhận lỗi lầm, Dật Thần vẫn không có ý định nói gì.
- Tôn Dật Thần, anh không định giải thích gì với em sao? Em đã biết tất cả rồi, bây giờ... em thật sự cần một câu nói của anh. Em muốn biết tại sao anh lại làm vậy? Không phải em đã từng nói với anh rồi sao? Em muốn thực hiện ước mơ của bản thân, muốn trở thành một người có tiền đồ. Anh như vậy... em thật sự không hiểu.
Tôn Dật Thần mím chặt môi, từ từ xoay người lại và dùng ánh mắt chân thành nhất để nói với Tầm Vũ, giọng có chút khàn.
- Vì anh thích em. Anh muốn em ở bên cạnh anh, càng không muốn em rời đi.
Lời nói này của Tôn Dật Thần khiến cho Tầm Vũ cứng đơ người, đồng tử giãn ra, có chút khiến anh không tin vì sự không chân thật này.
Thật ra Tầm Vũ đã chờ câu nói này của Dật Thần lâu lắm rồi, chỉ là... không phải bây giờ. Bây giờ thứ anh muốn nghe nhất chính là lời này. Tầm Vũ không muốn phải lựa chọn giữa tình yêu và sự nghiệp, anh không muốn từ bỏ một trong hai.
- Anh thích em thì có quyền ích kỷ, có quyền quyết định cuộc đời em sao? Anh không hề nghĩ đến cảm nhận của em.
- Không phải vậy, anh... anh chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-duc-khuynh-tam/2978110/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.