Vệ sĩ đỡ chị Bối lên xe. Chị ta nằm trên ghế sau chờ tôi, tôi đang định cảm ơn Kiều Dĩ Thương, trước khi tôi lên tiếng thì ông ta đã im lặng đi đến chiếc xe màu đen ven đường, vệ sĩ mở cửa xe hộ tống ông ta, cửa không đóng lại, bên trong lặng ngắt như tờ.
Tôi không biết ông ta có ý gì nên đứng tại chỗ chờ, ông ta không xuống xe, tôi cũng không đi qua, giằng co mấy phút. Cứ dây dưa thế này thì cũng không có cách nào, tôi chủ động đi tới kêu anh Kiều, ông ta chống tay lên cửa kính xe, nhắm mắt như đang ngủ. Tôi nói với vệ sĩ bên cạnh là chờ ông Kiều tỉnh lại thì thay tôi cảm ơn một chút. Tôi định rời đi, ông ta bỗng lên tiếng kêu tôi: “Lời cảm ơn của cô Hà quá có lệ, tôi từ chối tiếp thụ.”
Tôi nhìn ông ta: “Mấy ngày nữa anh Kiều rảnh rỗi thì tôi sẽ đích thân mời anh ăn cơm, như thế có được xem là có thành ý không?”
Lúc này ông ta mới hài lòng: “Tôi rảnh lúc nào cũng được, cho dù nửa đêm cô có hứng thú muốn gặp tôi thì tôi cũng phụng bồi.”
Tôi không tiếp lời, vệ sĩ đưa một chiếc di động cho ông ta, lúc lướt qua trước mặt tôi, tôi thấy trên màn hình lóe lên là cô Lê. Kiều Dĩ Thương nhìn thoáng qua, nói không nghe máy. Vệ sĩ bèn lấy lại di động, nói với một cô gái giọng nũng nịu ở đầu dây bên kia là anh Thương không có ở đây. Cô gái bất mãn nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157854/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.