Tôi rời khỏi cục cảnh sát, trở về biệt thự một chuyến, đeo kim băng ruby trước ngực. Tôi gọi điện cho chị Bối hỏi chị ta có thể tra được Kiều Dĩ Thương đang ở đâu không, ban ngày ông ta sẽ không ở sòng bạc. Chị Bối kêu tôi chờ một lát, chị ta không biết đi tìm ai, năm phút sau nói với tôi rằng Kiều Dĩ Thương đang ở sân golf thành nam, không phải đang xã giao thì là đang giải trí.
Tôi cắn răng. Quả nhiên ông ta đủ hung ác, cục cảnh sát đang rối loạn vì lô vũ khí đó, không biết có bao nhiêu người sẽ gục ngã, vậy mà ông ta còn có hưng trí đứng xem kịch trong bóng tối.
Tôi hấp tấp chạy tới sân golf, đã sắp tới hoàng hôn, sân golf rất lớn, tôi hỏi nhân viên phục vụ mới tìm được sân trên lưng chừng núi của Kiều Dĩ Thương. Sân golf được hàng rào trắng vây kín, bên trong rất trống trải, tôi cách rất xa thấy Kiều Dĩ Thương. Ông ta mặc đồ thể thao màu trắng, dưới hoàng hôn đẹp đến mức không chân thật, mỗi tấc đều vừa đúng. Tôi cho rằng loại đàn ông như ông ta thì chỉ có mặc màu đen mới có hương vị.
Ông ta nhìn đằng trước, cổ tay khỏe mạnh lộ ra đồng hồ màu vàng chói mắt. Ông ta hơi nghiêng người, tiêu sái xoay người giơ tay nâng gậy, quả bóng bị bay lên không trung, rơi xuống rất xa.
Tôi đi thẳng tới chỗ lối vào, vệ sĩ canh cửa thấy tôi thì lập tức chặn lại, hỏi tôi là ai. Tôi chưa từng thấy vệ sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157830/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.