Kiều Dĩ Thương ôm tôi tuyệt không có vẻ cố sức. Ông ta giương cằm về phía chiếc đèn lồng đã gần trong gang tấc, “Lấy xuống đi.”
Tôi nhíu mày bất động, sắc mặt rất hung hãn. Ông ta ngửa mặt nhìn ta một lát nữa sau đó bỗng nhiên bị chọc tới bật cười lớn, “Cô nghĩ tôi muốn ôm cô sao? Nhanh chóng lấy xuống.”
Sau khi tôi lấy chiếc đèn lồng từ trên xuống, quả nhiên Kiều Dĩ Thương không nuốt lời, ông ta cũng không mượn cớ này để sàm sỡ tôi mà nhanh chóng thả tôi trên đất.
Tôi xách theo đèn lồng nhìn ông ta sửa sang lại quần áo hơi bị nhăn nhúm trên người, mặt ông ta bị ngọn đèn dầu chôn vùi trở nên cực kỳ mơ hồ.
Đường cong cương nghị lưu loát trên người ông ta đẩy quần áo nhô lên, có thể thấy lồng ngực kiên cố như sắt.
Tôi rũ mắt nhìn đèn lồng màu xanh trong tay, “Sao anh Kiều không đi xã giao với đám quyền quý lại chạy đến phía sau này lười biếng?”
Tôi nghiêng đầu cười, “Không phải anh cố ý đến để vô tình gặp gỡ tôi chứ?”
Mặt Kiều Dĩ Thương bị ánh nến bao phủ, lúc này cả khuôn mặt là ánh sáng hơi đỏ hồng, đường viền mông lung mà nhu hòa. Ông ta đang lắc lư chiếc đèn lồng được treo ở chỗ cao nhất, cánh tay ông ta thon dài, thân hình mạnh mẽ, không cần mất mặt như tôi vẫn có thể dễ dàng nhảy lên, đầu ngón tay nhanh nhẹn cong một cái cầm được tua đèn lồng, sau đó hơi dùng lực giật xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157815/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.