Tôi buông bát cháo xuống, ánh mắt không dấu vết từ thu lại từ trên tay sau lưng ông ta, cười tủm tỉm hỏi ông ta: “Sao hả, nói tiếp một chút bản hợp đồng lớn?”
Ông ta nói đương nhiên là không phải, chút việc nhỏ này sao có thể tính là một sự bất ngờ cho em.
Tôi ngáp một cái, nói người giúp việc dọn bát đũa đi, đứng dậy nhường vị trí cho ông ta, ấn bả vai ông ta ngồi xuống: “Chẳng lẽ là chuyện ly hôn có chút tiến triển tốt rồi.”
Ông ta nhướng mày: “Anh và em bàn bạc một chuyện, không cần thông minh như vậy, cứ đoán bừa một chuyện nào đó, chưa cho anh một con đường cho em bất ngờ.”
Ông ta giơ tờ giấy kia lên trước mặt tôi, năm chữ in đậm cực lớn phía trên cùng khiến cả người tôi có chút ngơ ngẩn, giấy thỏa thuận ly hôn.
Tôi giành lấy, lật đến trang cuối cùng nhìn chữ kỹ của nhà gái, chữ của Thẩm Quỳnh Tư vô cùng đẹp, nhìn ra được lúc ký có chú do dự, ba nét chút cũng hơi hơi nguệch ngoạc, nhưng cuối cùng vẫn hoàn thành.
Tôi trừng lớn hai mắt không thể tin tưởng: “Bà ta thoải mái như vậy sao?”
Tôi còn tưởng rằng Thẩm Quỳnh Tư nhân lúc tôi không ở đây, đêm hôm khuya khoắt chơi khổ nhục kế với Chu Dung Thành, nếu như bà ta làm khó, chuyện này đúng là rất khó giải quyết. Ngoan ngoãn ly hôn như vậy khiến tôi có chút ngoài dự đoán.
Chu Dung Thành chơi đùa ngón tay của tôi: “Cô ta là một người phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157673/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.