Tôi thấy rõ gương mặt cười như không cười kia của ông ta, cơn buồn ngủ lập tức biến mất, trong tay ông ta cầm một chiếc bút kẻ lông mày, ngòi bút nhắm thẳng vào lông mày của tôi, vừa mới nhẹ nhàng xẹt qua một đường, thấy tôi tỉnh lại thì ngừng động tác, hỏi tôi ngủ có ngon không.
Tôi duỗi tay tìm gương, ông ta biết rõ còn cố hỏi: “Có ý gì.”
“Tôi xem xem anh vẽ cho tôi thành hình dáng gì.”
Ông ta cười nói đương nhiên là vô cùng xinh đẹp rồi.
Tôi không tin, cố chấp thò tay ra, ông ta không lay chuyển được tôi, lấy điện thoại di động ra mở camera màn hình lên, đưa tới trước mặt tôi, tôi giành lấy, soi thẳng vào vị trí gương mặt quan sát.
Kiều Dĩ Thương vẽ lông mày không tệ, thế nhưng vẫn không vẽ được mềm mại như tôi, nhưng cũng không có góc cạnh và tỳ vết nào, mượt mà dịu dàng, nét bút hoàn chỉnh, rất duyên dáng.
Ông ta vẽ cho tôi dựa theo dáng lông mày của phụ nữ Giang Vĩ, giống như một vầng trăng khuyết.
Chị Bối nói gương mặt tôi dịu dàng, thế nhưng ánh mắt quá mạnh mẽ, nhìn trông rất khó làm quen, cho nên vẽ lông mày cho tôi để che bớt đi vẻ sắc bén của ánh mắt.
Lúc trước hình dáng lông mày tôi vẫn luôn như vậy, sau đó thay máu theo Chu Dung Thành, ngay cả lông mày cũng đổi thành kiểu đường thẳng, càng không cần kẻ màu lông mày, dùng bút kẻ màu nâu, không ngờ lại nhìn thấy thấy dáng vẻ của nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157665/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.