Một màn mập mờ như thế này thật sự là quá tình tứ, khiến cho buổi tiệc này tăng thêm vài phần lẳng lơ, tôi rời xa đôi môi của Chu Dung Thành, trên mặt ông ta vẫn đầy vẻ tươi cười, có vẻ cũng rất ngạc nhiên đối với hành động bất ngờ của tôi, nhưng phần lớn vẫn cảm thấy vô cùng hưởng thụ.
Tôi thấy được trên mặt Kiều Dĩ Thương đã không còn biểu cảm gì, trở nên cực kỳ tối tăm và trầm mặc, người dẫn chương trình hỏi ba lần xem có ai còn muốn tăng giá hay không, tôi cầm lấy cậu nhỏ của Chu Dung Thành không buông tay, ông ta cố ý đùa giỡn tôi, há miệng thở dốc, tôi thấy vậy bèn dùng sức nắm chặt, bởi vì đôi tay mềm mại của tôi mát xa quá thoải mái, ông ta không nhịn được hơi rùng mình một chút.
Ở hiện trường không còn ai ra giá nữa, người dẫn chương trình dứt khoát hô kết thúc, kết quả cuối cùng là Kiều Dĩ Thương dùng cái giá trên trời là hai mươi hai tỷ năm trăm triệu mua miếng ngọc Tương Tư này.
Thường Cẩm Lệ vô cùng vui mừng, cô ta ôm cổ Kiều Dĩ Thương, hôn nhẹ lên mặt ông ta: “Anh Thương, anh đối xử với em tốt quá à.”
Kiều Dĩ Thương híp mắt, không biết đang suy nghĩ cái gì, Thường Cẩm Lệ khó hiểu nói lại một lần nữa, ông ta mới bừng tỉnh, lộ ra vẻ tươi cười: “Chỉ cần em vui là được rồi.”
Sau khi phân đoạn từ thiện kết thúc, cục phó Mã đại biểu cho người nhà của những cảnh sát truy bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157647/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.