Ông ấy nói mấy lời này làm tôi như lâm đại địch, tôi lừa gạt mình là ông ấy không biết, ông ấy tin tưởng tôi, nếu không cũng sẽ không ly hôn để cưới tôi, có thể ông ấy là Chu Dung Thành, ông ấy có thể hơn ba mươi tuổi leo lên vị trí cao tại cục thành phố, hô phong hoán vũ một tay che trời, nắm trong tay hàng nghìn cảnh sát hình sự, nếu như không quyết đoán, sáng suốt, làm sao có thể phục chúng đây, sao mà có chỗ đứng được chứ.
Cho dù tôi có thủ đoạn và tâm kế như thế nào, đối phó với tâm kế của phụ nữ, ông ấy chẳng qua là không muốn để ý, không muốn nhìn thấu, mà không phải là thật sự không biết gì cả.
Trên người của tôi toát ra một tầng mồ hôi lạnh, ướt nhẹp dính vào quần áo, ông ấy vô cùng ôn nhu tỉ mỉ vén lên tóc đang rũ xuống trên mặt cho tôi, để lộ ra khuôn mặt trắng bệch, ông ấy nhìn ra tôi đang bối rối luống cuống, cũng nhìn ra tôi sợ hãi ánh mắt của ông ấy, vậy mà ông ấy vẫn không để ý như cũ, mỉm cười ôm lấy thân thể run rẩy của tôi.
"Anh không phải là có ý định bắt em trả lời, Linh San, chỉ cần em muốn, cho dù nhảy vào núi đao biển lửa anh cũng vậy sẽ lấy về cho em. Trước khi gặp em anh rất biết kiềm chế, một giây kia nhìn thấy em sự kiềm chế của anh liền sụp đổ rồi, anh đã chuẩn bị cho cảnh thân bại danh liệt, anh biết rõ, vị trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157617/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.