Kiều Dĩ Thương kết hôn.
Tất cả những chuyện này xảy ra quá nhanh làm tôi trở tay không kịp, nếu không phải ngực bị một tia đau đớn nặng nề thì tôi còn tưởng rằng mình đang nằm mơ.
Có lẽ những chuyện có liên quan đến ông ta, trước nay đều không nằm trong tầm kiểm soát của tôi.
Tôi có thể khống chế Chu Dung Thành, khống chế mọi đàn ông, nhưng dù có chết cũng không phải đối thủ của ông ta.
Ông ta đã đẩy lùi lý trí của tôi, đánh bại tôi, đã từng thấy vẻ mặt phóng đãng nhất của tôi, và cũng đã từng được nếm điểm quyến rũ nhất của tôi.
Ông ta cứ im lặng, không một dấu vết.
Mấy chữ Kiều Dĩ Thương đã khắc vào năm tháng sông dài của tôi.
Ông ta tới muộn và đi cũng rất nhanh, ký ức về dấu vết của ông ta sẽ không có người nào có thể sâu hơn.
Lúc ông ta nói lời âu yếm, sự ôn nhu trong mắt ông ta, độ ấm mà ông ta mang đến, giống như một bông hoa điên cuồng nở rộ nhưng khi không nhìn thấy ánh mặt trời cũng sẽ khô héo hoàn toàn.
Từ đây chúng tôi từng người làm vợ, làm chồng.
Ông ta có chân thật sao.
Sự tồn tại của ông ta là chân thật sao.
Tôi cảm thấy tôi đã từng ở trong một thế giới có liên quan tới ông ta, đã từng một say không tỉnh.
Thường Cẩm Lệ kiên nhẫn chờ trong chốc lát, thấy tôi vẫn thất thần như cũ, cô ta nghi hoặc nói bà Chu có chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157608/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.