Thân thể vạm vỡ cường tráng của Chu Dung Thành giống như một bức tường. Ông ta dùng ba phần sức lực áp chế tôi đã đủ cho tôi không chỗ nào để trốn, tôi thậm chí có thể cảm giác được lúc này cơ bắp căng cứng của ông ta đang nhảy nhót, đó là chiếm hữu bức thiết và một tia phẫn nộ ẩn nhẫn.
Đôi môi ông ta dán lên trán tôi, bởi vì tình dục mà âm thanh khàn khàn từ yết hầu tràn ra: "Giận sao?"
Tôi quay đầu ra không chịu để ông ta hôn, tránh né đôi môi nóng hổi của ông ta: “Không giận."
Ông ta giống như đối xử với một đứa trẻ nói dối, bất đắc dĩ như thế: “Còn nói không có, nhìn khuôn mặt nhăn nhó này của em xem."
Ông ta nắm chặt lấy khuôn mặt tôi, để tôi nhìn vào con ngươi của ông ta, tôi nhìn thấy bản thân gầy gò đang trần trụi từ trong đôi mắt ông ta.
Ông ta gạt ra mái tóc dài đang dính trên hai má của tôi, hỏi tôi có phải còn đang trách ông ta hay không.
Từ cái khoảnh khắc tôi rời khỏi sòng bạc Hoa Chướng, tôi rất thảm hại, giống như đang mơ một giấc mộng bất ngờ và tàn tạ.
Run như cầy sấy nhìn thấy cảnh sát phá cửa xông vào, chẳng hề biết mình bị lợi dụng, chủ mưu sau màn còn là chồng của tôi. Lúc ông ta xông vào, tôi thậm chí cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, loại cảm giác này đánh vào trong mê man, khiến cho tôi bắt đầu hoài nghi hết thảy.
Hoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157566/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.