Tôi không động thanh sắc quay lưng chỉnh trang lại sườn xám, ông ta ở đằng sau tôi phát ra âm thanh buồn cười, cười đến mức toàn thân tôi run rẩy, tôi quay đầu trừng mắt liếc ông ta một cái, ông ta ngậm lấy miệng ly không nhúc nhích, đôi mắt như đầm nước sâu nhìn chăm chú vào tôi, có chút ngả ngớn lưu manh.
Bà chủ vừa rồi cùng tôi trò chuyện rất vui vẻ chủ động tiến tới uống rượu: “Hoá ra bà Chu và anh Thương có quan hệ tốt như vậy, đây là sân nhà của ông ấy mà còn mời cô đến đảm nhiệm vị trí ban giám khảo.”
Bà chủ bên cạnh nói: “Cũng không hẳn, bà Chu thông minh lanh lợi như vậy, cục trưởng Chu vốn không gần sắc đẹp mà cũng phải quỳ dưới mép váy bà Chu xưng thần sao, anh Thương đến cùng lại thường xuyên lăn lộn trong chốn bụi hoa, có thể thoát khỏi tài hoa hóm hỉnh và khéo léo của bà Chu đây sao.”
Tôi cười nói: “Dung Thành trước đây không lâu có náo loạn chút hiểu lầm với anh Thương, nhưng đây là do anh Thương rộng lượng, ra hiệu anh ta không hề tức giận chứ thực ra chúng tôi cũng không có giao tình gì.”
Mấy bà chủ bừng tỉnh nhận ra: “Ban giám khảo nếu như có tiền hoặc có quyền thì đều sẽ không nhận mấy kiểu hối lộ dăm ba trái dưa qủa cà, cho nên kết quả như thế này mới thực sự công bằng, sẽ không gây ra sóng gió rắc rối gì ở bên trong, anh Thương rất khôn khéo, những cục diện kiểu này ông ấy sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157560/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.