Chỉ là một sự việc nhỏ không có ý nghĩa gì, để cho một người để ý suy đoán, phân tích liền biến thành chức cứ xác thực. Kiều Dĩ Thương không phải loại người háo sắc, không sống thiếu phụ nữ được. Cho nên tờ giấy này viết tên tôi lên liền lập tức trở thành mục tiêu công kích của công chúng.
Họ cau mày nhìn chằm chằm tôi, phê bình một cách kín đáo: “Hà Linh San không phải điều cấm kỵ của bà Chu sao? Sao anh Thương lại viết cái tên này vào chứ?”
Người phụ nữ cầm tờ giấy lên, lật qua lật lại xem: “Đây là chữ viết tay của ông ta. Anh Thương đã nói là của ông ta rồi, thì chắc chắc được chính tay ông ta viết ra.”
“Thật là kỳ lạ, anh Thương là người đã có vợ, bà Chu là người đã có chồng, viết cái tên này để làm gì chứ. Nó giống như thể một dấu hiệu mập mờ. Nếu là tôi thì muốn tránh hiềm nghi còn không kịp nữa là.”
“Lúc nãy tôi đã thấy hết rồi, anh Thương nói chuyện với người khác đều không có một nụ cười. Còn với bà Chu thì nụ cười luôn nở trên môi, vậy là tốt rồi. Cục trưởng Chu và anh Thương làm loạn đến mức không thể nhìn mặt nhau, mọi người đều có thể thấy được. Theo lý mà nói, bà Chu tránh còn không kịp, sao còn có thể tiến thêm một bước chứ.”
Bà ta nhìn những người đàn ông trong đám đông một cách kỳ quái: “Có đôi lúc, người đàn ông sự nghiệp có lớn như thế nào, cũng đừng quên nhìn qua sân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157556/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.