Tôi bị còng cổ tay cả một đêm.
Sáng sớm, bởi vì tôi quên mất chuyện này mà động tác rời giường rất mạnh, cổ tay bị ma sát tạo ra vết máu, đau đến mức trước mắt tôi tối sầm, ngã thật mạnh vào lồng ngực trần trụi của Chu Dung Thành. Ông ta bị tôi đụng vào tỉnh, đỡ tôi hỏi tôi làm sao vậy. Tôi cắn răng nói đau.
Lúc này ông ta mới nhìn thấy hai tay bị trói trên đầu giường của tôi, lập tức lấy chìa khóa để mở khóa ra, đi ra bên ngoài sắp xếp bảo mẫu mang thuốc bôi lên đây. Bảo mẫu đưa đồ cho ông ta, ông ta ngồi xổm trước mặt tôi, cầm đầu ngón tay tôi. Tôi có hơi trốn tránh, ông ta không cho phép tôi kháng cự, dùng hết sức đặt tay tôi trong bàn tay ông ta.
Khi ông ta bôi thuốc cho tôi, ngón tay không nhịn được run rẩy, lực đạo khi chạm vào vết thương rất nhẹ, sợ khiến tôi bị tổn thương lần thứ hai. Tôi biết ông ta không thật sự muốn đối xử với tôi như vậy. Ông ta nhịn thật lâu, đổi lại là người khác thì nhất định sẽ muốn bắn chết tôi. Cho dù ông ta còn cần tôi làm việc cho ông ta, ông ta có thể chịu đựng đến mức này cũng tuyệt đối không đơn giản chỉ là lợi dụng. Ông ta vẫn yêu tôi.
Tình cảm không sâu, yêu mà sinh hận. Lúc này đây Chu Dung Thành đẩy tôi đi giết Kiều Dĩ Thương. Tôi không biết rốt cuộc anh ta bỏ qua hận ý với tôi để nhìn xem tôi có hối hận hay không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157552/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.