Tôi ngồi xổm ở góc tường lát gạch men lạnh lẽo, vùi mặt vào giữa hai đầu gối, nhìn chằm chằm bóng đèn chiếu trên mặt đất, lúc này tôi thật sự muốn trầm luân, phát điên mà nghĩ tôi đã ở bên cạnh ông ta ba năm, ông ta là cuộc đời của tôi, là những năm tháng tuổi trẻ của tôi, xa cách ông ta chưa được bao lâu, có một số thứ khi đã thành thói quen, thay đổi chúng cũng đau như lột da rút xương.
Ông ta giận tôi, thậm chí phất tay áo bỏ đi, tuyên ba rằng không muốn tôi nữa, nhưng chỉ cần tôi đến tìm ông ta và van xin nhận lỗi lầm với ông ta, ông ta sẽ không nỡ.
Chỉ có điều lần này, dù tôi có van xin thế nào thì ông ta cũng sẽ không bao giờ quay lại gặp tôi nữa.
Không biết qua bao lâu, một đôi chân đột nhiên xuất hiện trước mặt tôi, tôi ngây người nhìn hai giây, sau đó chậm rãi ngẩng đầu lên, Kiều Dĩ Thương, người chỉ mặc một chiếc quần lót đứng trước mặt tôi. Đôi mắt của ông ta không hề mệt mỏi và dường như ông ta không hề ngủ, nhìn xem tôi đã ở một mình lâu như vậy tới khi nào tôi mới chịu đi ra ngoài.
Tôi dang hai tay ra, tội nghiệp nói với ông ta chân bị tê không đứng dậy được, sợ đánh thức ông ta nên không dám gọi.
Ông ta không kìm được mà cười khúc khích, nhấc tôi lên nằm ngang trên vai, tôi cúi đầu rồi ngẩng đầu lên để nhìn bóng mình và ông ta quấn quít, đôi khi tách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157492/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.