Tôi hoảng sợ muốn xông tới đoạt lấy điện thoại của ông ta, ông ta cũng sớm biết tôi muốn làm gì cho nên giơ cánh tay lên cao không cho tôi lấy được. Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của Hàn Bắc: “Anh Thương muốn xử lý người nào ạ.”
“Vợ trước Chu Dung Thành.”
Hàn Bắc trầm ngâm một lát rồi nói: “Mấu chốt của cái này là có gây ra chuyện rắc rối gì không.”
“Có chuyện thì tôi tới giải quyết, không thể giữ người lại. Cô ta tát Hà Linh San một cái, tôi còn không nỡ đánh cô ấy, ai cho cô ta cái lá gan đó chứ.”
Hàn Bắc nói trong ba ngày em cho anh kết quả.
Hàn Bắc ở đầu dây bên kia đang muốn cúp máy, tôi liền rống lên với cái điện thoại: “Đừng động vào bà ta, nếu như bà ta xảy ra chuyện gì thì Chu Đức sẽ trở thành trẻ mồ côi mất!”
Vốn dĩ màn hình sắp chuyển sang màu đen lại được bật sáng lên, Hàn Bắc không nói gì, tôi mồ hôi đầy đầu nhìn sang Kiều Dĩ Thương nói: “Chu Đức là đứa con duy nhất của Dung Thành, nó đã mất đi người ba rồi, bất luận thế nào đi nữa cũng phải giữ lại người mẹ cho nó, hổ dữ cũng sẽ không ăn thịt con, chỉ cần bà ta có thế toàn tâm toàn ý chăm sóc cho huyết mạch của Dung Thành thôi.”
Kiều Dĩ Thương im lặng nghe tôi nói xong, ông ta cong khóe môi lộ ra nụ cười lạnh lẽo: “Cô nói xem hai người này có liên quan gì đến tôi không.”
Ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157488/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.