Kiều Dĩ Thương kéo tôi lên, tôi liền sà vào lòng ông ta, ông ta nhẹ nhàng dùng ngón tay lau đi chất lỏng màu trắng còn dính trên môi tôi. Chúng tôi không ai nói gì cả, không gian trở nên trầm lặng.
Bảo mẫu mang thức ăn tới, bà ta cúi đầu xuống, không nói gì cả vì sợ làm phiền chúng tôi, nhanh chóng đi ra ngoài đóng cửa lại, Kiều Dĩ Thương bảo tôi đoán xem bà ta có nhìn thấy chuyện lúc nãy không.
Nhìn vẻ mặt của bảo mẫu thì chắc chắn là có nhìn thấy, tôi đỏ mặt dựa vào vai, rồi cắn vài phát xuống dưới, chỉ là để ông ta nhột mà thôi. Ông ta không ngăn tôi lại cũng không nói gì cả, để mặc tôi cắn qua lớp áo, tôi cũng không biết mình đã làm vậy trong bao lâu, tới khi miệng mỏi nhừ mới dừng lại. Chiếc áo sơ mi nhăn lại vì bị ướt, nhìn thấy cả những vết cắn trên da, tôi liếm môi rồi hỏi: “Anh có đau không?”
Ông ta nói lúc nãy thấy thoải mái lắm, nên bây giờ phải trả giá chút thì có sao đâu.
Ông ta vuốt ve đôi chân trắng nõn nà của tôi: “Đây là cơ thể luôn khiến tôi thèm khát, không ăn được sẽ cảm thấy bứt rứt, ăn được rồi thì lại không muốn dừng lại, từ hôm nay tôi còn say mê thêm đôi môi này nữa.”
Tôi nhân lúc ông ta đặt tay lên môi tôi thì liền dùng lưỡi quấn lấy ngón tay của ông ta, nó phảng phất mùi thuốc lá, thêm một chút vị mặn và đắng của trà, một lúc sau tôi nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157460/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.