Trong một tháng nữa, số phận của Thường Bình Ngô đang đến gần.
Đây là niềm an ủi tốt nhất đối với linh hồn Dung Thành và Kiều Dĩ Từ ở trên trời.
Những nụ cười tràn ngập trên khuôn mặt tôi, tôi cố gắng kìm nén chúng lại.
Lúc này tôi rất vui mừng, gần như nhảy dựng lên vì sung sướng, một khi Thường Bình Ngô đã qua đời, các thế lực dưới danh nghĩa của ông ta sẽ bị cuốn vào các trận chiến và tranh chấp đất đai, Kiều Dĩ Thương sẽ lợi dụng chỗ trống để cướp đoạt tài sản và lãnh thổ, trước mắt tôi cũng có vô số cơ hội. Phó chủ tịch Quán bar Dạ Nguyệt đã là người của tôi, tôi có thể dễ dàng có được cái nhà này, nhưng điều tôi muốn nhất là tay sai của ông ta và đường tam giác vàng.
Tôi giả vờ một bộ dáng buồn bã, giọng điệu vô cùng đau thương, nghẹn ngào nói với bác sĩ: “Đừng tiết lộ ra bên ngoài, để cho lão gia lặng lẽ trải qua khoảng thời gian này, anh chỉ cần cố gắng hết sức, khiến cho ông ấy đến cuối cùng không khó khăn là được rồi.”
“Cô Hà.” Bác sĩ vô cùng lạnh lùng ngắn lời tôi: “Việc này tôi nhất định phải thông báo cho bà lớn, tiểu thư, chú và tất cả các dì ở biệt thự của họ Thường, thậm chí còn phải báo cảnh sát điều tra xem rốt cuộc thạch tín tới từ đâu, tha lỗi cho tôi nói thẳng, tôi hoài nghi đây là một vụ giết người.”
“Giết người?” mặt tôi sa sầm lại, nếu như anh ta đã không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157325/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.