Tôi loạng choạng ngã vào bên vách tường, đầu óc trống rỗng, khoảnh khắc Thường Bình Ngô bị bắn chết giống như một đoạn phim tua lại không ngừng tái diễn trước mặt tôi, cảnh tượng máu me, huyết nhục mơ hồ đó khiến tôi cảm thấy vô cùng hoảng loạn.
Thường Bình Ngô cuối cùng đã chết, từ một cái chết bằng chất độc đến một cái chết vì bị đạn bắn.
Mà lại còn chết trong tay của Kiều Dĩ Thương.
Cho dù ông ta vẫn còn rất mạnh miệng, nhưng căn bản ông ta cũng không thể sống sót nổi quá mấy ngày nữa, đầu sỏ gây nên chuyện này rõ ràng là tơi, nhưng mà trải qua chấn động ngày hôm nay, mọi thứ đều đã thay đổi.
Kết cục bị sửa lại, Kiều Dĩ Thương mới là kẻ sát nhân thực sự.
Toàn thân ông ta đã bị máu tươi vấy bẩn nhưng bản thân tôi vẫn sạch sẽ trở toàn thân ra ngoài.
Tôi bịt tai lại, không dám la, không dám khóc, vội vã chạy ra khỏi tòa nhà yên tĩnh đáng sợ này, tôi một mạch chạy không ngừng nghỉ, như thể có cái tai họa nào đó rất khủng khiếp đang đuổi theo phía sau. Tôi hốt hoảng chạy vào hành lang gấp khúc của Tú Lâu thì tình cờ gặp Hoa Yên đang đi ra khỏi phòng, cô ấy đỡ lấy thân thể đang không ngừng run rẩy của tôi, nhìn thấy gương mặt tôi tóc tai bù xù, cô ấy lo lắng hỏi tôi chuyện gì đã xảy ra, vì sao mà sắc mặt tôi lại trông tái nhợt như thế.
Tôi nghiến răng kiềm chế sự hoảng sợ, chỉ tay về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157313/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.