A Bích để xe ở phía sau núi, sau khi đánh lạc hướng dẫn bọn chúng đi theo một con đường ngược lại, chúng tôi liền cởi giày chạy bộ nhanh đi vòng về phía trước núi, nửa dấu chân cũng không để lại.
Nhà bỏ hoang mà Kiều Dĩ Thương cùng hơn 30 tên tay sai ẩn náu là một đống gạch ngói đất, cũng không phải là ở dưới chân núi, mà ở vị trí gần giữa sườn núi, nhìn hình dáng có thể một biệt thự đã từng được xây ở đây, không biết là vì do cớ nào sắp xếp. Cũng qua nhiều năm rồi chịu gió mưa đã trở thành một đống hoang tàn.
Diện tích căn nhà bỏ hoang bằng hơn 3000 mét, tất cả vách tường đều đã đổ nát hết, ngoại trừ bóng đèn sáng ở chính giữa phòng khách, bốn góc còn lại đều thắp đèn dầu, ánh đèn soi đến từng ngóc ngách có thể thấy mạng nhện giăng kín căn phòng lớn, từng mạng chằng chụt dính lộn xộn, bao trùm lẫn nhau.
Gió thổi bụi bặm rác rưởi rơi xuống, không gian mù mịt, súng bắn tỉa được ở cửa sổ cao cách đất vài mét, tên tay sai đặt súng nhắm phạm vi bắn tầm vài cây số.
Mấy tên tay sai đều là thủ hạ giỏi nhất của Kiều Dĩ Thương, trải qua rất nhiều trận chiến đánh giết, biết rõ cái chết sắp đến gần, cũng không có chút hốt hoảng nào. Phân việc phòng thủ xong, mấy chục súng ống đạn dược ở trong hòm được lấy ra, bên trong đã trống không, trên người mỗi tên tên tay sai đều có một vài cái đỡ, chuẩn bị liều chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157193/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.