Ngày hôm sau, Hứa Kiệt và Phương Tễ trở về lập tức đi tìm Hứa Tịch tính sổ, bọn họ biết kẻ dám trêu cợt bọn họ ở đây chỉ có Hứa Tịch. Nhưng Hứa Tịch chết cũng không thừa nhận, khiến Phương Tễ tức giận bắt hắn và Đoạn Ngân Táp chờ thu hoạch cam xong lập tức cút đi, sau này không được phép đến nhà y nữa. Về việc này Hứa Tịch không cho là đúng, kỳ thật cho dù Phương Tễ không đuổi bọn hắn đi, bọn hắn thu hoạch cam xong cũng sẽ đi, bởi vì Đoạn Ngân Táp còn phải tới Hawaii tham gia cuộc thi văn học thanh niên.
Cam trong vườn chỉ có mấy ngàn cân, rất nhanh đã thu xong rồi, ngày ly biệt sắp đến. Trong đại sảnh nhà ga, Phương Thành kéo Hứa Tịch lưu luyến không rời: “Tiểu Tịch, sau này nếu có cơ hội đến Mĩ, cậu nhất định phải tới gặp tớ, tớ sẽ cực kỳ nhớ cậu!”
“Sau này nhất định hàng năm tớ sẽ đến thăm cậu một lần, chỉ cần tam cữu cho phép!” Hứa Tịch quay đầu nhìn Phương Tễ đứng ở một bên, Phương Tễ lập tức trừng mắt nhìn hắn một cái, Phương Tễ tới nay vẫn còn vô cùng giận hắn.
“Ai kêu cậu chọc ca ca tức giận!” Phương Thành cũng quay đầu nhìn nhìn ca ca, hơi ý trách cứ.
“Ngẫu nhiên đùa một chút cảm giác rất tuyệt, sau này cậu cũng tìm cơ hội thử xem!” Hứa Tịch không cho là đúng, nhún nhún vai cười xấu xa.
Phương Thành bất đắc dĩ trợn trừng mắt, có điểm hiểu được vì sao ca ca đến nay còn tức Hứa Tịch, hắn có đôi khi thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du-vuong-dao/1312574/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.