Dưới trời xanh mây trắng, một cái diều hùng ưng thật lớn đang giương cánh bay cao, ở trên đồng ruộng trống trải lục sắc một chiếc xe máy đang cuồng dã trên đường, theo sau là một mẫu dương khuyển màu trắng xinh đẹp.
“Tiểu Táp Táp, lái xe nhanh một chút! Như vậy diều mới có thể bay cao!” Ngồi sau xe tải là một nam nhân trẻ tuổi mặc đồ ngưu tử, kêu lên với nam hài anh tuấn đang lái xe ngồi trước hắn.
“Đã rất nhanh rồi, muốn nhanh nữa thì bay lên!” Nam hài không kiên nhẫn nói.
“Làm cho nó bay lên! Tiểu Thành, kéo dài dây ra một chút!” Thanh niên ngồi đối diện diện mạo thanh tú cùng tuổi với nam tử đang cười nói, kéo tay hắn kéo dài dây diều trong tay hắn.
“Tiểu Tịch, cậu thật thông minh, lại nghĩ đến cưỡi xe máy thả diều!”(ta nghĩ chắc là cái xe máy ba chỗ chứ nếu không làm sao để chỗ để ngồi) Phương Thành nhìn cánh diều khoái hoạt bay trên bầu trời xanh, cao hứng cười nói. Bởi vì lái xe máy thả diều, diều so với bình thường bay cao hơn rất nhiều.
“Tôi đương nhiên là thông minh, tôi là Hứa Tịch mà!” Hứa Tịch đắc ý cười nói, chủ ý này thật sự là khéo, lần sau hắn sẽ bảo Đoạn Ngân Táp cưỡi ngựa dẫn bọn hắn đi chơi diều.
“Lão Vương bán mèo khen mèo dài đuôi!” Phía trước Đoạn Ngân Táp khinh thường hừ lạnh.
“Lão Vương bán mèo đương nhiên phải làm vậy, bằng không ai biết mèo hắn tốt, đây chính là quảng cáo tuyên truyền.” Hứa Tịch không cho là đúng, vẻ mặt tự đắc.
“Sai lầm rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du-vuong-dao/1312565/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.