“Vô nghĩa! Đương nhiên là đem anh thành người em yêu nhất!” Hứa Tịch biết y bị thương, nhưng như cũ dấu diếm thanh sắc, cười hì hì nói.
“Sai! Hứa Tịch, em không đem anh thành người yêu, anh đối với em mà nói chỉ là một món đồ chơi, một món đồ chơi có thể cho em tùy ý đùa nghịch, khống chế!” Đoạn Ngân Táp thanh âm hơi hơi kích động, hôm nay có chút chuyện nhất định phải nói rõ ràng, y không nghĩ để tiếp tục như vậy.
“Em…” Hứa Tịch muốn mở miệng, lại bị Đoạn Ngân Táp ngắt lời.
“Em đừng nói, trước hãy nghe anh nói! Hứa Tịch, anh cảm thấy ái tình quan trọng nhất là tôn trọng lẫn nhau, nhưng em đã từng tôn trọng anh chưa? Em chỉ thích chơi đùa nhàm chán như vậy(câu này ta chém),thích xem bộ dáng anh bị em đùa giỡn xoay quanh, em có nghĩ đến cảm nhận của anh không?” Đoạn Ngân Táp lần này không chỉ có thực sinh khí, hơn nữa phần nhiều là trái tim băng giá. Hứa Tịch có biết hay không vì đến tìm hắn, y trước tiên phải xuất viện, trên người còn buộc băng vải. Hắn biết y đối với nước Mỹ có bao nhiêu sợ hãi, hắn thế nhưng còn trêu cợt y như vậy, y thật sự đau lòng!
“Thực xin lỗi! Em biết sai, em rất nhớ anh, mới có thể nghĩ ra loại chủ ý này lừa anh đến Mỹ! Anh đại nhân đại lượng, tha thứ cho em đi!” Hứa Tịch đáng thương hề hề nhìn y, phượng mâu xinh đẹp mờ hơi nước, chọc người đau lòng biết bao.
Nhìn bộ dáng hắn điềm đạm đáng yêu, nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du-vuong-dao/1312554/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.