Cảm giác đau đớn trong tưởng tượng còn chưa thấy, Đoạn Ngân Táp ngược lại cảm giác cự căn của y bị cái gì đó nuốt vào. Y kinh ngạc mở to mắt nhìn, nhất thời ngây ngẩn cả người, chỉ thấy thiếu niên không tiến vào y, mà ngồi trên cự căn của y.
Nhìn hạ thể đặc biệt vừa có phân thân nam nhân vừa có hoa huyệt nữ nhân, Đoạn Ngân Táp trong nháy mắt hiểu được cái gì, y nhanh chóng ngẩng đầu, “Thiếu niên” muốn cường bạo kia chỉ cười khẽ với y.
“Hứa Tịch ──” Đoạn Ngân Táp khó có thể tin mà kêu lên.
“Tiểu bảo bối! Sao bây giờ mới nhận ra người ta, người ta nghĩ em hẳn là đã sớm nhận ra rồi!” Giọng nói mềm mại quen thuộc, bất mãn oán giận.
Kỳ thật Hứa Tịch vì không muốn Đoạn Ngân Táp nhận ra, chính là mất rất nhiều sức lực, hắn cũng không dám hôn Đoạn Ngân Táp, còn đặc biệt đeo bao tay, chỉ sợ xúc cảm quen thuộc sẽ làm Đoạn Ngân Táp nghi ngờ.
Đoạn Ngân Táp cẩn thận đánh giá khuôn mặt trước mắt, càng nhìn càng quen mắt, so với khuôn mặt Hứa Tịch có vài phần tương tự. Nhưng y vẫn không thể tin được thiếu niên vừa rồi tà mị âm ngoan, độc ác nguy hiểm với Hứa Tịch thiên kiều bá mị, phong tình vạn chủng chính là một người, hai người khí chất cách xa vạn dặm.
“Tiểu bảo bối, ca ca mặc nam trang đẹp trai chứ!” Hứa Tịch cười – quyến rũ hôn y một cái.
Nụ hôn quen thuộc, Đoạn Ngân Táp cuối cùng cũng xác định được người này chính là Hứa Tịch, nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du-vuong-dao/1312523/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.