Trong mắt Hứa Tịch hiện lên một tia tà ý, quay về bục giảng, viết đề bài lên bảng đen, cười quyến rũ với Đoạn Ngân Táp: “Đoạn Ngân Táp, em lên làm đi.”
Đoạn Ngân Táp lặng yên không nói, lạnh lùng đứng dậy đi lên bục giảng. Y đương nhiên biết Hứa Tịch gọi y đi lên, không phải chỉ đơn thuần là để làm bài tập, nhưng y đã sai một lần sẽ không tái phạm lần thứ hai, y tuyệt đối sẽ không bị hắn dụ dỗ.
“Em trai, ca ca rất nhớ em!Đêm hôm qua ca ca không ngủ, cả đêm đều nhớ đến em ‘Dũng mãnh’ thế nào, cái kia của em thật sự quá lợi hại, ca ca bị em làm đến hiện tại thắt lưng vẫn còn đau!” Đoạn Ngân Táp vừa lên, Hứa Tịch lập tức dính lấy, thấp giọng cười.
Đoạn Ngân Táp ngoảnh mặt làm ngơ, cầm lấy bút viết bảng bắt đầu làm bài, không thèm nhìn Hứa Tịch dù chỉ một cái.
Hứa Tịch nhếch môi, tiếp tục khiêu khích y: “Em trai, ba cái miệng nhỏ nhắn của ca ca vẫn còn đói, chờ chút hết buổi học, chúng ta tìm một chỗ để em uy uy nó được không?” Hứa Tịch rất sợ Đoạn Ngân Táp không biết “Ba cái miệng nhỏ nhắn ” của hắn là chỗ nào, cố ý luồn bàn tay vào trong váy ngắn trong suốt, sờ sờ hạ thể của mình. Bởi vì có cái bàn che, cho nên học sinh phía dưới không nhìn thấy một màn *** ô này, nếu không khẳng định sẽ lại là máu mũi bay đầy trời.
Đoạn Ngân Táp đối với *** thanh uế ngữ của Hứa Tịch như cũ mắt điếc tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du-vuong-dao/1312514/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.