"Chấp nhận là một hồi ức cũ kĩ nếu cô nhớ lại, hoặc nếu không hắn chỉ còn là một giấc mơ bị lãng quên của người con gái đó.. một sự chấp nhận đầy nuối tiếc"
Hơi ấm ấy, bàn tay ấy rất thân quen. Cố gắng với tới gần hơn để có thể nhận ra một sự tồn tại nào đó. Nhưng đến lúc gần như có thể thì mọi thứ lại trở nên quá mức xa vời, một thứ chất lỏng sền sệt đang đổ ra từ cơ thể đó, nóng hổi. Thứ chất lỏng nhầy nhụa mỗi lúc một nhiều hơn, đang dần ôm trọn lấy thân hình mảnh khảnh, một thứ mùi vị đặc trưng, mang đến cảm giác sợ hãi tột cùng, như nhấn chìm tất cả trong sắc đỏ đầy sự ma quái.. đó chính là.. máu.. giật mình choàng tỉnh trong nỗi khiếp hãi.. lại những cơn ác mộng kéo dài và dai dẳng, như một điềm báo về tương lai của đất nước Ati-Laua.
Bóng tối lặng yên khiến ta có thể nghe được hơi thở của nó.. nổi sợ của chính mình. Vẫn khung cảnh đêm khuya tĩnh mịch, đầy vẻ huyền hoặc. Bước chậm rãi, dọc theo con đường dẫn về cung điện, phút chốc dừng lại hẳn. Ngắm nhìn những bức tượng đá xếp dọc theo hai bên đường với những hình dạng uốn éo, đôi mắt chúng mở to, nhưng vô hồn, đúng như cái chất vốn có của chúng. Linux khẽ rùng mình, một chút nỗi ám ảnh nào đó len vào tâm trí. Mọi thứ tưởng rằng là vật vô tri vô giác nhưng thực chất lại mang một ý nghĩa nào khác. Chúng trơ trọi, lặng yên và không muốn thấu hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-do-cua-hoa-binh/3422599/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.