Mặc dù Cố Thời Sâm chỉ đến công ty để họp, nhưng vẫn tan tầm như bình thường.
Buổi tối, trở về ăn cơm với Ôn Tử Hề, sau đó quay lại phòng làm việc.
Ôn Tử Hề nhàn hạ tắm rồi gội đầu, bôi kem dưỡng da toàn cơ thể, tất cả đều đã xong, cũng chưa thấy Cố Thời Sâm trở về.
Cô ngay lập tức không bình tĩnh.
Cô nhìn chằm chằm mái tóc ướt và ôm máy sấy sau đó mắt hướng nhìn về thư phòng.
Cô hiện tại chính là rất ngoan ngoãn, trang phục mặc đều mặc kín mít, sợ có một cơn gió thổi vào mình.
Khi Ôn Tử Hề lặng lẽ mở cửa, người đàn ông ngồi ở trước bàn làm việc đối diện với máy tính, bên tai còn đeo tai nghe Bluetooth.
Cô đoán rằng Cố Thời Sâm đang có một cuộc họp hoặc đang nói chuyện điện thoại với người khác.
Mà Cố Thời Sâm thấy cô bước vào cửa phòng liền ngẩng đầu nhìn cô, đôi mắt anh sâu thẳm không thấy đáy.
“Sao vậy?”
Ôn Tử Hề thấy anh nói chuyện với mình, mới dám làm động tác.
Cô do dự nâng máy sấy tóc, lông mày cong lên, có chút kiêu ngạo, “Em tới sấy tóc.”
Cô lại gần, lười biếng ngồi trên sô pha, tư thế đầy phong tình, đôi chân thon thả như ngọc đặt ở trên chiếc sô pha màu đen bọc da, cả người tựa hồ có chút quỷ dị.
Ôn Tử Hề nghiêng đầu, hướng về phía anh lên án, “Tóc của mình mà cũng không biết sấy, còn muốn em làm hộ, Cố Thơi Sâm, anh thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep/3598479/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.