Khi Ôn Tử Hề bước vào nhà chính Ôn gia, cả nhà đang dùng bữa sáng ấm áp.
Bầu không khí hòa thuận vui vẻ, tương thân tương ái.
Ôn Tử Hề cười lạnh, trực tiếp đi vòng qua bàn ăn, lên lầu.
“Về nhà thấy người lớn mà không mở miệng chào hỏi, giáo dưỡng của mày đâu Ôn Tử Hề?”
Ôn Tử Hề nghe vậy thì quay đầu lại, nhìn người đàn ông đang dựa vào ghế, ánh mắt lạnh nhạt.
“Chào cái gì? Người một nhà mấy người không phải đang nói chuyện rất vui vẻ sao?”
Tầm mắt của cô dừng lại trên người Ôn Tử Di đang ngoan ngoãn ngồi, ánh mắt chậm rãi bị sương lạnh bao phủ.
“Mày thái độ gì đây? Tao là bố của mày, Tử Di là em gái mày!”
Em gái? Hừ, Ôn Tử Hề không thèm quan tâm, tiếp tục đi lên lầu, đến chỗ rẽ thì nghe thấy cô em gái ngoan hiền kia đang giúp cô nói “lời hay”.
“Ba ba đừng tức giận như vậy, chị cũng không phải cố ý đâu. Có lẽ chị ấy đã lâu không về nên hơi lạ lẫm.”
Ôn Tử Hề cười lạnh, cảm thấy mình vừa được nghe chuyện cười thế kỷ, cô không có dừng lại mà trực tiếp vào thư phòng.
Lấy được thứ mình cần, Ôn Tử Hề không muốn ở Ôn gia thêm một giây một phút nào nữa.
Cô trở về căn phòng trước kia của mình, đồ vật bên trong vẫn được bày biện sắp xếp ý như lúc cô rời đi.
Lặng lẽ đảo mắt về phía tủ quần áo đang đóng chặt, cô đi qua.
Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep/3598465/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.