Chuyển ngữ: Cá voi
Tiểu Trương làm trợ lý cho Giản Ngộ Châu hơn hai năm, tính cách của anh cậu cũng hiểu rất rõ, biết cái gì nên hỏi cái gì không nên hỏi, vì vậy dù trong lòng có tò mò thế nào, cậu cũng không hỏi nhiều, cẩn thận cất đôi giày vào trong phòng ngủ.
Nửa giờ sau, Trần Tiêu gọi điện tới, Tiểu Trương kể chuyện ngày hôm nay cho anh nghe, Trần Tiêu ừ một tiếng, “Chuyển máy cho lão Giản.”
Giản Ngộ Châu bưng ly trà xanh, thuận tay cầm lấy điện thoại di động, sau đó ngồi xuống ghế sa lon, “Có chuyện gì thế?”
Trần Tiêu thốt lên, “Lão Giản, cậu rất có bản lĩnh đấy nhỉ, lợi dụng việc công làm việc tư, từ lúc nào mà thủ đoạn lại như thế vậy, ông đây cũng không biết đấy.”
Giản Ngộ Châu than thở, “Không có gì quan trọng thì cúp máy đi, tôi không rảnh nghe anh nói nhảm.”
“Đừng đừng đừng.” Trần Tiêu vội nói, “Nói chuyện nghiêm túc, có phải cậu biết trước hôm nay Lục Phồn sẽ đến đúng không? Tôi nói nè, ngày hôm trước nói chuyện cậu còn tỏ ra rất không vui, làm ra vẻ lắm cơ mà, nào là không thích có người lạ đi tới đi lui trong nhà, giờ thì tích cực hưởng ứng ghê ta.”
Nghe Trần Tiêu nói chuyện đứng đắn chưa được nửa câu đã bắt đầu đùa giỡn, Giản Ngộ Châu không nhịn được bảo, “Không biết, hôm nay tôi mới biết đó là cô ấy.”
“Sau đó cậu không kén ăn này nọ nữa để thể hiện lời xin lỗi với người ta, tôi đã nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-thay-com/2392408/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.