Tối hôm đó Lục Phồn lăn qua lăn lại mãi cũng không sao ngủ được, cô cảm thấy trong đầu có một đống lùng nhùng không thể nào dẹp đi, cứ nửa mê nửa tỉnh cho đến hết nửa đêm, thỉnh thoảng lại lấy điện thoại đặt trên tủ đầu giường, nhấn mở.
Trong đó có một số điện thoại lạ hoắc gọi nhỡ, có lẽ là số riêng của Giản Ngộ Châu? Lục Phồn lưu số của người kia lại, để tránh bị người ta phát hiện, cô không ghi tên mà ghi chú thành “Tử Trực Nam”.
…Nói không chừng sau này còn có dịp liên lạc, cứ để đấy cũng không sao đâu.
Nhìn dãy số kia ngẩn người một lúc, mắt Lục Phồn cũng thấy nhức đau, cô xoa xoa mắt, rầu rầu mở weibo xem thử.
Blog có một chức năng, đó là kiểm tra những người lân cận vừa mới đăng blog, Lục Phồn rảnh rỗi cũng lướt xem mục này, thỉnh thoảng còn đọc được mấy câu nói vui vui. Xem hết nửa tiếng đồng hồ, cô thấy hơi buồn ngủ, lúc đang định tắt weibo đi ngủ, đột nhiên trên điện thoại giới thiệu blog của người mà bạn có số điện thoại.
Bình thường mọi người vẫn ẩn chức năng này đi, dù sao ai cũng muốn có một cuộc sống riêng tư của chính mình, không công khai với những người ít quen hoặc không quen biết. Lục Phồn tự dưng lại thấy hứng thú với người thiếu đầu óc này đây, thế là vào xem một chút. Chuyển gạch không bằng ăn cơm, điện thoại liên lạc: Tử Trực Nam.
Lục Phồn nhắm chặt mắt, rồi lại mở ra, vẫn là dòng chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-thay-com/2392377/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.