Chuyển ngữ: Diệp Thần
Nghỉ ngơi trong chốc lát, hai người lại tiếp tục lên đường. Họ từ từ bước sâu vào trong rừng, ánh sáng bị tán cây che mất, cơn gió thổi qua cũng mát lành hơn hẳn.
Không khí giữa hai người cũng rất dễ chịu, như thể đang dạo bước công viên. Giản Ngộ Châu liếc nhìn Lục Phồn, sau khi cô trêu chọc anh thành công cứ cười cười thế mãi, còn tự nhận là để ý đến cảm xúc của anh mà đã nhịn cười rồi, nhưng đôi vai run run kia đã bán đứng cô rồi đó.
Giản Ngộ Châu cảm thấy hình tượng cả đời mình đều bị hủy hết rồi, hơn nữa còn là ở trước mặt Lục Phồn, bối rối hơn cả lúc bị antifan bôi nhọ.
Lục Phồn ho nhẹ một tiếng, lau nước mắt vì cười, giả vờ như mình đã bình tĩnh lại, không chà đạp lên trái tim mong manh của anh chàng nào đó: “Trong túi em vẫn còn một bình xịt côn trùng chưa dùng đến….. à thì…… nặng quá, anh cầm giúp em đi.”
Da mặt Giản Ngộ Châu giật giật, đúng là bình xịt côn trùng của anh đã xịt sạch hết rồi… Anh cố gắng điều chỉnh lại nét mặt, móc bình xịt côn trùng trong túi cô ra: “Vậy để anh cầm giúp em.”
“Thanks.”
Hai người bình an vô sự đi về phía trước, Giản Ngộ Châu cầm bình xịt đi đằng trước mở đường, Lục Phồn bước sau nghiên cứu bản đồ: “Quanh đây có một lá cờ, chúng ta đi tìm đi. Em đi bên trái, anh đi bên phải?”
Giản Ngộ Châu lập tức phản đối: “Không được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-thay-com/2392365/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.