Bởi vì có một bệnh nhân “cần chăm sóc đặc biệt”, cho nên Lục Phồnmang hết công việc về nhà làm, nếu có việc gấp lắm cần tới đài truyềnhình cũng không quá ba tiếng.
Có lúc Giản Ngộ Châu sẽ quấn quýt lấy cô không tha, nhưng phần lớnthời gian anh vẫn khá cẩn trọng, đường hoàng, không llàm mấy chuyện nguxuẩn để yên cho Lục Phồn làm việc (tuy rằng trong lòng ai kia cũng muốnlàm vậy lắm)
Một tuần sau khi anh đến ở nhà cô, Lục Phồn bắt đầu nhận được nhiềubưu phẩm không rõ nguồn gốc, lúc mở ra xem, đa số đều là mấy thứ đồ đạibổ, yến đỏ Lũ Tống Đào, sừng hươu hoang dại, có cả cá biển Nauy, mộtđống thứ đắt tiền làm cô nhảy dựng.
Trong phòng khách nhà Lục Phồn đã chất đầy một góc, cô không biếtnguồn gốc của nó nên không biết phải xử lí thế nào, cứ chồng lên nhưvậy. Sau đó Giản Ngộ Châu thấy được, nói là người quen gửi tới, em cứdùng thoải mái đi.
Người quen của Giản Ngộ Châu có lẽ đều trong giới showbiz, chẳng trách trên hóa đơn chỉ điền tên người nhận.
“Rất nhiều người biết anh ở nhà em à?”
“À, chắc là do Trần Tiêu nói đấy”.
“…”
Nếu là bạn anh đưa tới, Lục Phồn cũng không cần phải lãng phí nhữngđồ bổ đắt giá kia, tranh thủ lúc rảnh rỗi, cô nghiên cứu thêm mấy phương pháp nấu nướng, mỗi ngày Giản Ngộ Châu đều có thể thưởng thức những món ăn làm từ những nguyên liệu đắt giá, cuộc sống mới phơi phới tươi đẹplàm sao, vừa không phải ra khỏi cửa tính toán chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-thay-com/2392348/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.