Trên ghế sa lon, mọi người đều như thể bị sét đánh ngang qua, vẻ mặtkhông sao tin nổi, cằm còn sắp rơi xuống đất. Lục Phồn lúng túng cực kì, đủ thứ cảm xúc và còn cả chút xấu hổ khó nói thành lời. Chắc họ khôngnghĩ cô và Giản Ngộ Châu ở nhà sẽ hay chơi thế này đâu nhỉ… Đừng nghĩnữa, càng nghĩ càng xấu hổ. Hứa Nghi Nhã là người phản ứng đầu tiên, côấy phì ra một câu thô tục: “Mẹ nó, Lục Phồn, cậu với Giản Ngộ Châu baogiờ thế hả?”
Mấy người khác cũng kịp định thần, mồm năm miệng mười nháo nhào cảlên, Lục Phồn đau đầu đáp: “Tôi sẽ giải thích với mọi người sau, cứ ngồi uống nước trước đi đã”.
Nói xong, cô trốn luôn vào phòng giản Ngộ Châu, cuối cùng tai cũng được yên tĩnh một lúc.
Giản Ngộ Châu đang ngồi ở trên giường, tay đỡ trán, hình như đangnghiêm túc suy nghĩ về nhân sinh. Lục Phồn miễn cưỡng nhịn cười, nhưngđáng tiếc là lúc lên tiếng vẫn nghe thấy rung rung: “Anh… làm gì thế?”
Giản Ngộ Châu nhẹ nhàng đưa mắt liếc nhìn cô một cái, như kiểu khôngnghe không nhìn. Anh bỏ hết mặt mũi, hạ hết tự tôn để đi quyến rũ vợ, cả đời chắc chỉ mỗi lần này, vậy mà lại bị một đống người xa lạ nhìn thấy…
Lục Phồn vừa buồn cười vừa đau lòng, lấy một bộ đồ trong tủ quần áora, “Nhanh thay đồ đi, đừng để mọi người cười nữa, đại minh tinh đangkhập khiễng chân mà còn bày trò, anh thích chơi thật đấy”.
Giản Ngộ Châu uể oải rũ vai: “Sao em không nói hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-thay-com/2392337/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.