Jisoo ngang nhiên bước vào trong phòng, ghế giám đốc trống trãi không biết đã đi đâu mất rồi nhưng lia mắt sang sofa một chút thì có thể thấy một nữ nhân khác đang ngồi chiễm chệ trong bộ váy trắng. Jisoo đối với người này cũng không còn xa lạ, cô không để tâm gì mấy, đi thẳng đến trước bàn làm việc nhìn chữ tổng giám đốc Manoban trong khung liền cười hắc một tiếng, ngồi thẳng lên ghế không kiêng nể.
" Nè? Em về hồi nào đấy? "
Chaeyoung đứng dậy đi về phía cô, hôm nay xuất hiện ở đây quả là khiến cho cô có chút bất ngờ. Gương mặt so với năm mười tám tuổi có phần chững chạc hơn nhiều, mái tóc đen được uốn xoăn xoã dài đến ngang eo, gương mặt thì không phải nói, xinh đẹp nhưng khó đoán, cô rất thường hay đọc suy nghĩ của người khác thông qua ánh mắt nhưng lại chào thua trước nữ nhân này vào khoảng năm năm trước, đến nay cũng chưa từng thay đổi.
Có lẽ những người trong công ty cũng không biết Jisoo là ai nhưng lại rất dễ bị gương mặt nghiêm túc của cô doạ sợ, cô là người không dễ thể hiện cảm xúc, tức giận hay vui buồn đều chỉ có một kiểu gây khó khăn cho người khác nhất là những người mà cô không thích. Jisoo học xong cấp ba liền chạy ngay sang nước ngoài, năm năm hoạt động bên đó, nay lại nghe theo lời của chị gái mà về đây gia nhập công ty với vai trò người mẫu, cô không nói là không muốn nhưng rời đất Mỹ cũng có chút luyến tiếc đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-nhan-doi/2488479/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.