Buổi sáng trôi qua một cách nhanh chóng, đúng hơn là hôm nay Jennie không thức giấc vào buổi sáng mà đến tận ba giờ chiều nàng mới hé mắt lần đầu tiên, nhích người một chút liền cảm thấy mấy khớp xương trong cơ thể đang rời ra thành từng khúc. Jennie khó khăn ngồi dậy tựa vào thành giường, kéo chăn lên ngang ngực nhưng vẫn không che bớt được bao nhiêu mấy vết bầm do người kia ngày hôm qua không biết thương hoa tiếc ngọc, nếu nàng không tống ra mấy giọt nước mắt thì còn muốn dây dưa đến khi nào?
Jennie xoa xoa lấy gương mặt còn chưa tỉnh ngủ của mình rồi nhìn thấy mấy vết loang lỗ trên tấm nệm, gương mặt thoáng đỏ ửng. Nàng nhìn xung quanh sao chẳng có ai hết, sờ thử vào gối còn lại cũng lạnh tanh, hình như Jisoo đã rời đi lâu lắm rồi thì phải, Jennie bực bội ném nó xuống sàn, tối hôm qua còn ôm nàng ngủ, đến khi nàng tỉnh dậy thì lại mất tăm, cái gì mà hứa sẽ không giống như lần đó, muốn trêu ngươi nàng đúng không?
" Ăn xong rồi chạy! Còn bày đặt hứa hẹn!! Đồ tồi! " - Jennie bực mình, hốc mắt đỏ ửng, cho dù bây giờ không có cảm giác Jisoo sẽ bỏ mình luôn nhưng cũng không thể không tủi thân, Jisoo cho nàng cái cảm giác sau khi tỉnh dậy được người yêu âu yếm một chút cũng không được sao? Lần nào cũng làm người ta khóc, yêu cái kiểu gì vậy chứ.
Nàng cầm lấy chiếc điện thoại, bấm gọi cho Jisoo đặt lên bên tai, làm nàng ra nông nổi rồi muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-nhan-doi/2488422/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.