Edit: Dế Mèn
Mục Thành Quân không cần nghĩ tới cảnh kia đã biết nó có bao nhiêu tàn nhẫn, bởi hắn đã từng chân thật cảm nhận qua. Chẳng qua hắn không biết hắn có phải may mắn không, lần trước Tân Thế Huân không nghĩ sẽ đưa cái duy trì nòi giống của hắn cho chó ăn, cho nên mới để cho nhà họ Mục may mắn có được đứa con của hắn?
Mục Thành Quân cười lạnh, “Tôi cùng lắm sẽ như ông, có điều tôi vẫn may mắn hơn ông, tôi còn có đứa con trai, ông thì sao?”
Tân Thế Huân sắc mặt trắng bệch, như bị sét đánh mạnh. Mục Thành Quân đã chọc trúng chỗ đau nhất của ông ta, ông ta hung tơn nhìn Mục Thành Quân chằm chặp, “Mày cũng thật tàn nhẫn, mày biết rõ đứa con gái duy nhất của tao chết thế nào…”
“Tôi đương nhiên biết, nhưng tôi đã trả nợ. Tân Thế Huân, ông liên tiếp tìm tôi gây phiền toái, lúc trước hẳn tôi không nên màng giao ước làm gì, trực tiếp hủy hoại nhà họ Tân các ông luôn!”
“Ha ha ha!!! Mày đã hủy hoại nhà tao rồi!” Tân Thế Huân phất cánh tay mình. “Mục Thành Quân, nhiều năm như vậy, tao không có lúc nào không hồi tưởng lại cảnh tao cho người đè mày lại. Tao cảm thấy chỉ có vào lúc ấy, trong lòng tao mới có một chút khuây khoả, mày hiểu loại cảm giác này không?”
Tô Thần bị tên đàn ông dẫm bả vai, dùng hết lực trong người cũng không thể bò lên trên. Tên đàn ông giơ chân phải lên, đá mạnh xuống. Chỗ xương bả vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121729/quyen-4-chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.