Edit: Dế Mèn
“Đi?” Vẻ trào phúng trong miệng Tân Thế Huân càng thêm rõ. “Mục phu nhân, bà xem vết thương trên mặt tôi này.”
Nói xong câu đó, Tân Thế Huân đi tới trước hai bước, chỉ vào dấu vết chỗ khóe miệng mình. “Đây là bị Mục Thành Quân đánh, nó là tới trả thù.”
“Không, thù của nhà họ Mục với nhà họ Tân đã sớm qua rồi.”
“Qua rồi?” Tân Thế Huân đi tới đi lui, cuối cùng dừng chân. “Chỉ sợ không đơn giản như vậy đâu nhỉ? Hôm nay Mục Thành Quân tìm tới nhà họ Tân, không biết Mục phu nhân còn nhớ giao ước giữa chúng ta không?”
“Đương nhiên nhớ rõ.” Lúc nói ra lời này, giọng bà Mục có chút run lên.
Vừa rồi bà đẩy Tô Thần ra, là bà sợ Tân Thế Huân thấy Tô Thần, sẽ còn làm ra chuyện khác người nữa.
“Nếu thật là Thành Quân động thủ trước, vậy quả thật là nó không đúng, nhưng các ông cũng đâu xuống ta lưu tình, đúng không? Ông yên tâm, sau này tôi nhất định quản giáo nghiêm hơn, tuyệt sẽ không cho phép chuyện như vậy xảy ra lần nữa.”
Ánh mắt Tô Thần xuyên thấu tấm kính trông vào. Lời Tân Thế Huân nói mang theo sự bi ai và phẫn nộ vô cùng, truyền vào lỗ tai cô, “Quản giáo nghiêm hơn? Nếu bà biết quản giáo sớm, con gái tôi sẽ chết sao? Sẽ có chuyện hôm nay sao?”
Mục Thành Quân nghe vậy, nhúc nhích đứng dậy, “Khép cái miệng thối của ông lại.”
Người đàn ông đứng trước hắn tung một đấm vào bụng hắn, cũng đẩy hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121722/quyen-4-chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.