Editor: Dế Mèn
Hứa Lưu Âm duỗi tay muốn cầm lấy cổ tay Mục Kính Sâm, có điều mới vừa đụng tới anh, người đàn ông liền như kinh sợ rụt tay lại.
Anh bó tấm chăn sát vào người, nhưng ngồi dưới đất, thảm lại ướt, anh cắn hàm, có vẻ như rất lạnh, rất lạnh. Hứa Lưu Âm thấy bờ môi anh run run, cả người đều đang phát run. “Mục Kính Sâm?”
Giọng cô run rẩy, muốn tiến lên ôm lấy anh.
Một bàn tay từ sau lưng vươn tới, người huấn luyện viên đè bả vai cô lại, “Cô Hứa, đừng đụng vào anh ấy.”
“Vì sao?”
“Tóm lại, hiện tại đừng đụng vào anh ấy.”
Cánh tay Hứa Lưu Âm cứng đơ giữa không trung, cô không muốn nghe lời khuyên mà tiến lên. Mục Kính Sâm không tiếp thu được việc người khác lại gần mình, chẳng lẽ cả cô cũng không được sao? Đôi mắt người đàn ông hơi mở ra, thấy hình như có bàn tay giơ tay, anh dùng sức phủi tay cô đi.
“Mau đưa sếp Mục về phòng.”
Nước từ ngạch cửa căn nhà gỗ ào ào chảy ra ngoài. Mục Kính Sâm dựa người ở đó, cả người xiêu vẹo, thiếu chút nữa ngã quỵ. Anh dùng tay chống bên người, cảm giác được lòng bàn tay chạm phải bùn lắng và nước đọng. Mục Kính Sâm giơ tay lên nhìn, cả bàn tay đều bẩn, như một năm trước khi anh ở dưới dòng sông, đào từng thứ từng thứ cũ ra.
Mục Kính Sâm đột nhiên co rúc hai chân, vung tay thật mạnh, hai chân anh đạp loạn trước sau, nhưng vì lưng đang dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121705/quyen-4-chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.