Editor: Huyền Vũ
“Anh còn như vậy nữa thì tôi sẽ báo cảnh sát đấy.”
Mục Kính Sâm liếc nhìn trần nhà. “Được thôi.”
Hứa Lưu Âm ném điện thoại lên đầu giường, cô ngồi lên chiếc ghế sô pha trước mặt, Mục Kính Sâm thấy cô không để ý đến anh nữa liền giả vờ như cố gắng hết sức ngồi thẳng người dậy.
“Âm Âm.”
Cô khoanh tay, mắt nhìn chằm chằm vào một điểm, chẳng mảy may nhúc nhích.
Mục Kính Sâm đứng dậy, Hứa Lưu Âm không tức giận cũng không lạnh nhạt, anh phải làm gì đó để kích thích cô nàng này một chút mới được.
Anh bước đi, bước tới trước mặt cô, “Âm Âm, tôi muốn đi vệ sinh.”
Hứa Lưu Âm ngẩng đầu nhìn anh, trừng mắt nhìn người trước mặt, nếu như ánh mắt có thể giết người thì Mục Kính Sâm đã sớm trở thành bộ xương trắng không chừa mảnh thịt nào rồi.
“Anh không có tay hay sao?”
“Tay của tôi bị thương mà.”
Thân người Hứa Lưu Âm khẽ nhích lui về sau, không có ý định đứng dậy.
“Vậy thì nhịn.”
“Em thật không có tình thương người, em có biết nghẹn sẽ chết người không hả?”
“Vậy thì tự giải quyết trong quần đi.”
“...”
Mục Kính Sâm hoàn toàn không biết phải nói gì nữa.
“Em có còn là con người không hả?”
“Đừng giảng đạo lí với tôi.” Hứa Lưu Âm phủi mông đứng dậy, cô đứng trước mặt Mục Kính Sâm, tay chỉ về phía bên hông trái của anh.
“Tay phải của anh không thể cử động cũng không có nghĩa là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121694/quyen-4-chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.