Nguyễn Noãn bước trên giày cao gót dẫm trên nền, cô ta nhìn thang máy đang biểu hiện di chuyển xuống dưới.
“Cái quái gì vậy, chờ cũng không chịu chờ một chút.”
Bàn tay cô ta ấn phím, thái độ có chút không kiên nhẫn. Trong lòng suy nghĩ nhất định là Mục Kính Sâm đến rồi, không thể để cho anh đợi lâu, khó khăn lắm đợi được thang máy xuống tới nơi, cô ta vội vàng đi vào.
Cửa chính khách sạn, tài xế nhà họ Tưởng lái xe tới, Lão Bạch mở cửa xe cho họ.
“Xin mời.”
Hứa Tình Thâm kéo tay người phụ nữ.
“Đi thôi.”
“Chị, nếu không thì em và sư phụ tạm thời ở đây, đỡ phải chạy tới chạy lui.”
Hứa Tình Thâm khẽ cong môi, cười nói: “Đã sắp xếp khách sạn xong rồi, rất gần với Hoàng Đỉnh Long Đình.”
“Được rồi.”
Nguyễn Noãn đi ra đại sảnh, xa xa thấy bóng dáng một người phụ nữ khom lưng ngồi vào bên trong xe, chỉ trong nháy mắt thôi, cô ta thấy bóng dáng ấy có chút quen thuộc, hình như đã từng gặp ở đâu. Nguyễn Noãn bước nhanh về phía trước, muốn tới gần hơn để nhìn xem, nhưng mấy người Hứa Tình Thâm cũng ngồi vào xe cả. Cô ta nhận ra Tưởng Viễn Chu và Hứa Tình Thâm, cửa xe bị đóng lại rất nhanh, Lão Bạch đi tới một chiếc xe khác. Nguyễn Noãn muốn nhìn thấy người ngồi bên trong xe, nhưng bởi ánh sáng không đủ, cũng không thể nhìn thấy được rõ ràng.
Hai chiếc xe một trước một sau lái đi ra ngoài, Nguyễn Noãn nhíu mi ngẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121650/quyen-4-chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.