Tưởng Viễn Chu có chút khó hiểu, lặp lại lời Lâm Lâm vừa nói: “Duệ Duệ, của con?”
Lâm Lâm đứng bên cạnh Duệ Duệ. Duệ Duệ đã cao hơn cô bé khá nhiều, nhìn rất ra dáng một tiểu soái ca.
“Dạ, Duệ Duệ, của con.”
Tưởng Viễn Chu nhíu mày một cái: “Duệ Duệ là con trai của ba.”
Đứa bé trai mím môi đưa mắt nhìn anh một cái, sau đó lại quay sang nhìn Lâm Lâm. Lâm Lâm hoàn toàn xem Duệ Duệ như là của riêng mình, kiên quyết nhắc lại lời vừa rồi: “Duệ Duệ là của con.”
Tưởng Viễn Chu nhổm người dậy, quay sang nói với Hứa Tình Thâm: “Nghe chưa? Như vậy rất không bình thường. Chẳng lẽ cứ để vậy sao?”
Hứa Tình Thâm cũng cảm thấy vô cùng đau đầu, cô lại không nhìn ra có điểm nào không thích hợp.
“Làm sao?”
“Em xem con gái em...”
Hứa Tình Thâm liếc nhìn Lâm Lâm rồi xoa đầu con bé vài cái: “Lâm Lâm rất ngoan mà, có chuyện gì chứ?”
Tưởng Viễn Chu trừng mắt, khó có thể tin được nhìn chằm chằm Hứa Tình Thâm. Anh biết bây giờ tâm tư cô không đặt ở đây, thế nhưng chuyện rõ như ban ngày thế này lẽ nào cô lại không nhìn ra.
Lâm Lâm đưa tay sờ sờ vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Duệ Duệ, sau đó ghé vào tai thằng bé không biết thì thầm điều gì. Duệ Duệ gật đầu, sau đó chạy tới bên cạnh Hứa Tình Thâm, kiểu như cách xa Tưởng Viễn Chu một chút.
Tưởng Viễn Chu lại cảm thấy có gì đó không đúng nên đứng dyậ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121644/quyen-4-chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.