Xe của Mục Kính Sâm như mũi tên rời cung phóng ra ngoài, trời còn chưa hoàn toàn sáng tỏ, xe trên đường cái rất ít, khi chuyển làn, thậm chí cả đèn xi nhan anh cũng không bật, anh hoàn toàn sốt ruột lên rồi, chỉ nghĩ tên công nhân kia đã tìm được rồi, vậy cũng nghĩa là Phó Lưu Âm có tin tức.
Hứa Tình Thâm sau khi nhận được tin tức cũng ra ngoài. Một tài xế của nhà họ Tưởng lái xe đưa Tưởng Viễn Chu và Hứa Tình Thâm đi tới cục cảnh sát.
Lúc Mục Kính Sâm tới, nhìn cánh cổng cục cảnh sát, một cảm giác đè áp không cách nào hình dung được làm hô hấp của anh khó khăn, gần như là thở hổn hển. Anh đóng sầm mạnh cửa xe, sau đó đi vào.
Viên cảnh sát phụ trách vụ án vẻ mặt mỏi mệt, nhìn thấy Mục Kính Sâm đi vào, anh ta tiến lên vài bước, nói: “Anh Tưởng và chị Tưởng cũng vừa đến.”
“Người đâu, bắt được rồi phải không?”
“Đúng vậy.”
“Ở đâu?”
“Phòng thẩm vấn.”
Mục Kính Sâm theo người đàn ông đi vào trong, đi tới ngoài phòng thẩm vấn, nhìn thấy Tưởng Viễn Chu và Hứa Tình Thâm đứng ở đó.
Cách một lớp kính, Mục Kính Sâm đi lên trước, nhìn thấy một người đàn ông trung niên đang ngồi trong phòng thẩm vấn. Viên cảnh sát đi vào, một người khác lắc đầu với anh ta, hai người đổi phiên, viêncảnh sát khá trẻ ở trong đi ra.
Anh ta đóng cửa lại, Mục Kính Sâm nôn nóng hỏi: “Hỏi được kết quả gì không?”
Đối phương lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121639/quyen-4-chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.