Hứa Tình Thâm ra nước ngoài cũng phải mấy ngày, Tưởng Viễn Chu vốn định đưa cô ra nước ngoài chơi, nhưng trong lòng cô luôn bất an, nào còn tâm tư đó.
Một mặt, cô nhớ hai đứa bé ở nhà, mặt khác, cô nghĩ tới chuyện Phó Lưu Âm vẫn chưa liên lạc.
Máy bay đáp xuống, Lão Bạch đã thu xếp xe tới chờ ở ngoài. Hứa Tình Thâm ngồi vào xe, thử gọi điện lại cho Phó Lưu Âm.
Di động của cô ấy vẫn chưa tắt máy, chỉ là không có người nhận.
Xe chạy thẳng về Hoàng Đỉnh Long Đình. Hứa Tình Thâm và Tưởng Viễn Chu đi vào nhà, Lâm Lâm và Duệ Duệ thấy hai người về, vui sướng nhào tới.
“Mẹ!”
Hứa Tình Thâm bế con gái lên, mỏi mệt khắp người đều tan biến, “Lâm Lâm ngoan, nhớ mẹ không nào?”
“Nhớ.”
“Mẹ mang quà về cho các con này, đây!”
Hứa Tình Thâm thả Lâm Lâm xuống đất lại. Tưởng Viễn Chu mở hành lý ra, lấy đồ chơi và quần áo đã chuẩn bị xong hết ra. Con nít vui mừng nhất là nhìn thấy đồ chơi yêu thích, lập tức ôm vào ngực.
Tưởng Viễn Chu hai tay bế mỗi đứa. Hứa Tình Thâm đuổi theo sau, “Con lớn cả rồi, anh bế như vậy không an toàn.”
“Sợ cái gì?” Tưởng Viễn Chu không quan tâm. “Tay anh khỏe, sẽ không làm rớt bọn nhỏ.”
Anh đi đến trước sô pha. Chị người làm cười tủm tỉm đi tới, “Biết Tưởng tiên sinh, Tưởng phu nhân hôm nay về, tôi đã chuẩn bị không ít đồ ăn đấy. Cũng sắp tới giờ, muốn ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121637/quyen-4-chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.