Bảo vệ của khu nhà cũng không có ấn tượng quá sâu với Phó Lưu Âm, chung quy ngày nào cũng nhiều chủ nhà đi qua lại như vậy, mà Phó Lưu Âm lại không thích nói chuyện, ai cũng sẽ không đi nhớ một cô gái tính cách chẳng hoạt bát.
Phó Lưu Âm từ trường về, đi ngang qua cổng khu nhà, cô cà thẻ để vào.
Đi vào thang máy, cô nhìn thấy có mấy người bộ dạng công nhân đang dịch chuyển cái thùng đến bên cạnh cô. Phó Lưu Âm ấn lầu bảy, thang máy đi lên, đối phương vẫn không ấn số tầng.
Thang máy tới tầng, những người công nhân kia mang theo đồ đi ra ngoài trước, hóa ra bọn họ cũng lên lầu bảy.
Mấy người họ đi thẳng đến trước căn hộ sát vách với Phó Lưu Âm, cầm chìa khóa rồi mở cửa đi vào.
Phó Lưu Âm vào nhà, đóng cửa lại. Không bao lâu, cô nghe được cách vách truyền đến tiếng máy khoan điện ong ong, rất ầm ĩ.
Cô ngồi trước sô pha, TV xem không vào, sách cũng xem không vào, mãi đến khi có một tràng tiếng chuông cửa truyền tới lỗ tai cô.
Phó Lưu Âm bước mấy bước tới, mở cửa ra, đứng ở ngoài là một người công nhân.
Trong mắt cô dâng lên vẻ đề phòng, hai tay đè ván cửa, “Có việc gì sao?”
“Ngại quá, bọn tôi ở sát vách đang sửa sang, làm ồn tới cô phải không? Chẳng còn cách, chủ nhà đẩy tiến độ, ngày nào cũng thúc giục bọn tôi. Bọn tôi cũng biết sắp đến giờ tan tầm, thật sự xin lỗi… Bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121633/quyen-4-chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.