Phó Lưu Âm vê nhẫn trong lòng bàn tay, rất dính dấp. Mục Kính Sâm lấy nhẫn, kéo tay cô tới.
Nhẫn từ đầu ngón tay áp út của cô trượt vào, rất dễ đeo vào.
“Kích cỡ thế nào?”
Phó Lưu Âm nắm chặt bàn tay. “Xấp xỉ.”
“Giờ có tác dụng của bôi trơn, mang vào trái thật rất dễ.”
Tầm mắt của Phó Lưu Âm rơi xuống trên tay Mục Kính Sâm, thấy người đàn ông đã đeo nhẫn rồi.
“Thế này được tính là gì đây? Nhẫn kết hôn sao?”
“Thích không?”
“Ừm.”
“Đeo trước, nhưng đây là nhẫn cưới của chúng ta, nhẫn cưới là không thể đổi.”
Phó Lưu Âm vuốt ve chiếc nhẫn, mặt trên được khảm kim cương xịn vừa nhìn là thấy đẳng cấp đỉnh, chẳng qua tạo dáng cũng không khoa trương nên dù là ngày thường cũng có thể đeo.
Khóe miệng Mục Kính Sâm khẽ cong lên.
“Đeo nhẫn vào, đêm nay chính là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta.”
Phó Lưu Âm muốn nói nào có vậy, chẳng qua tiếng nói còn chưa phát ra khỏi cổ họng thì cả người cũng đã bị Mục Kính Sâm nhào tới.
—
Lầu ba nhà họ Mục.
Mục Thành Quân đã ngủ, Lăng Thời Ngâm nằm bên cạnh hắn, người đàn ông nghiêng người nằm đưa lưng về phía cô ta. Ánh mắt Lăng Thời Ngâm nhìn gắt gao chằm chằm lên trần nhà.
Buổi tối Nguyễn Noãn với Lục Lan Hân tới, Mục Thành Quân đi ra ngoài, sau đó... hắn cả đêm không về.
Lăng Thời Ngâm căn bản không có ý đi ngủ, trong lòng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121619/quyen-4-chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.