Vài ngày sau.
Phó Lưu Âm đang học thể dục, chạy bền xong, cô lôi kéo Triệu Hiểu cho cô ấy đi bộ một lúc.
Triệu Hiểu mặc kệ, chỉ muốn ngồi xổm xuống đất, “Chịu không nổi, tớ sắp chết.”
“Nói bậy gì đấy!” Phó Lưu Âm kéo cô ấy đi tiếp. “Mới vừa chạy bền xong, không được ngồi xổm xuống ngay.”
Hai người tiếp tục đi tới, cũng không biết Hàn Cạnh từ đâu nhảy ra, cậu ta ngăn trước mặt Phó Lưu Âm, “Bạn học!”
Triệu Hiểu dừng bước chân, “Âm Âm, các cậu nói chuyện trước đi, tớ đi một chút.”
“Không cần.” Phó Lưu Âm giữ chặt tay cô ấy, kéo cô ấy về chính mình cạnh người mình, “Bạn Hàn, cậu tìm tôi có chuyện gì sao?”
“Cô gái hôm ở căn tin trường, tớ thật sự không quen biết cô ta, càng đừng nói có quan hệ bạn bè nam nữ gì đó.” Hàn Cạnh sốt ruột giải thích, “Tớ hy vọng cậu đừng hiểu lầm.”
“Cho dù cô ta có phải bạn gái cậu không, tôi đều không quan tâm, đó chính là việc riêng của cậu không phải sao?”
Hàn Cạnh cảm thấy mình oan uổng cực kỳ, “Tớ cũng không biết sao lại có những người không thể hiểu được tới đây…”
“Nếu cậu và cô ấy thật sự không có gì, cô ta một người con gái cũng sẽ không đến mức như vậy chứ?” Phó Lưu Âm chác chắn là không tin, nhưng lời này thốt ra khỏi miệng, cô lại cảm thấy mình đang làm điều thừa. “Tôi chẳng có ý gì khác, chỉ nói loại chuyện này… thật sự không quan hệ tới tôi; hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121593/quyen-4-chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.