Hứa Tình Thâm đi tới bãi đỗ xe của bệnh viện, quả nhiên là xe của Tưởng Viễn Chu đã đỗ ở đây, cô bước nhanh tới, Lão Bạch xuống xe, mở cửa xe ra cho cô.
“Tưởng phu nhân.”
“Đã trễ thế này, Lão Bạch, sao anh cũng ở đây?”
“Vâng, Đề Lạp hẹn tôi ra ngoài.”
Hứa Tình Thâm ngồi vào bên trong xe, Lão Bạch đóng cửa xe, đợi khi anh ấy ổn định chỗ ngồi, Hứa Tình Thâm nhìn về phía người đàn ông bên cạnh.
“Em có thể tự về, nghĩ như thế nào lại tới đón em vậy?”
“Lâm Lâm và Duệ Duệ đều ngủ, anh biết hôm nay em sẽ về muộn, một mình em lái xe, anh thấy lo lắng.”
Lão Bạch ngồi ở phía trước nhìn điện thoại di động, điện thoại di động được mở âm nhỏ, nhưng Hứa Tình Thâm vẫn có thể thoáng nghe thấy tiếng nói chuyện bên trong.
“Là Tô Đề Lạp sao?”
“Đúng vậy.”
“Lúc nào hẹn nhau ăn cơm?”
Lão Bạch ngẩng đầu lên: “Tưởng phu nhân, khi nào thì cô nghỉ?”
“Ngày mai.”
“Nếu không, đêm nay chơi với nhau luôn?”
Tưởng Viễn Chu nhíu vùng xung quanh lông mày lại.
“Đêm nay?”
“Đề Lạp hẹn đám chị em của cô ấy tới quán bar chơi, bảo tôi nhất định phải tới, thật ra là tôi không có thói quen tới những nơi như vậy. Tưởng tiên sinh, Tưởng phu nhân, nếu không, hay là tất cả mọi người tới thư giãn đi?”
Hứa Tình Thâm nâng tay lên xem đồng hồ, cô khẽ huých khuỷu tay vào Tưởng Viễn Chu.
“Bảo bối đều ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121571/quyen-4-chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.