Editor: Dế Mèn
Lão Bạch ai da một tiếng.
Tay Hứa Tình Thâm với sang chai rượu bên cạnh, Lão Bạch hai mắt nhìn cô.
“Tưởng phu nhân?”
“Một phòng mấy giường thế?” Hứa Tình Thâm hỏi lần hai.
Tầm mắt Tưởng Viễn Chu nhìn qua Lão Bạch, ý tứ rất rõ ràng, lần này nếu còn dám nói bậy, anh ấy hẳn sẽ không có quả ngọt mà ăn.
Cổ họng Lão Bạch nuốt mấy cái, đáp: “Mỗi người một chiếc giường ạ.”
Anh ấy thông minh đó chứ?
“Thật ư, phòng rộng bao nhiêu?”
“Không rộng ạ, phòng để giam người thì rộng được bao nhiêu ạ, nhiều lắm cũng chỉ hai mươi mét vuông thôi.”
Khóe miệng Hứa Tình Thâm cong lên: “Hai mươi mét vuông, để ba cái giường đúng không? Người ta còn chuẩn bị giường tầng cho các anh?”
Lão Bạch im bặt không nói nữa, thế này có thể cho người ta được ăn cơm đàng hoàng không?
Tưởng Viễn Chu cầm lấy đôi đũa, gắp một đũa đồ ăn cho Hứa Tình Thâm, nhân cơ hội muốn chuyển đề tài: “Bọn anh bị bắt cóc, tất cả do nhóm tội phạm đó làm, có điều trước kia chuyện môn của bọn chúng chính là bắt cóc tống tiền. Bây giờ, lòng dạ con người thâm độc, cho nên muốn đưa người tới thay thế anh. Coi như cũng đã có sự bố trí chu đáo chặt chẽ, bao gồm cả kẻ trong bệnh viện muốn lấy Tinh Cảng, trước đó thật sự đã quản lý mấy công ty rồi. Bối cảnh cũng đều làm tốt, dù ba anh có lấy lại tinh thần rồi đi điều tra thì hết thảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121538/quyen-4-chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.